Bức mành được đề cập đến ở đây thường thấy được treo từ mái tranh (hay ngói) thả xuống có công dụng nhằm để che chắn ngoài hiên nhà thuộc miền Bắc Việt Nam, rất phổ biến vào thời kỳ nửa đầu thế kỷ 20 trở về trước.
Bức mành này cụ thể được cấu tạo từ những thanh tre (hoặc nứa) già chẻ ra - ngâm xuống bùn ngoài ao, rồi sau khi vớt lên phơi khô ráo dùng dây lạt cột chặt kết lại thành tấm lớn, để cuốn cao lên chạm mái mà cũng có thể thả xuống sát thềm, che mưa - che nắng - ngăn gió, và đồng thời cũng che khuất tầm mắt những ai đi qua ngoài đường ṭ ṃ muốn nh́n vào.
Bức mành đây cũng bao gồm ư nghĩa tượng trưng cho ngăn cách, chỉ sự giới hạn hiểu biết, quan niệm một chiều - thói quen tâm trí của một cá nhân độc đoán, luôn luôn cho rằng chỉ ḿnh nghĩ và làm mới duy nhất đúng, mà chẳng hề chịu học hỏi và thường xuyên ứng dụng những hiểu biết vào nếp sống hằng ngày để điều chỉnh sao cho phù hợp hài ḥa với qui luật đổi thay thường xuyên (biến dịch) của thời đại, của xă hội và của ḍng diễn tiến lịch sử sống c̣n trong vũ trụ - vạn vật, trong đấy có loài người.
Nói chung, bức mành ở đây c̣n bao gồm cả trạng thái sống ù lỳ - động lực tŕ níu của những ai yếu đuối, trốn tránh sự thực, chỉ muốn cuộn tṛn ḿnh trong cái vỏ kén mà không biết rằng cuộc đời vốn biến chuyển đổi thay là lẽ thường hằng.
Tập truyện này mong mỏi tŕnh bày mấy ư tưởng nêu trên bằng những trường hợp cá nhân tiêu biểu của đời sống, trong quá khứ - hiện tại lẫn tương lại, qua h́nh thức văn chương hồi ức - tạp ghi - tùy bút - truyện ngắn và thơ.
Phạm quốc Bảo